Thơ tình sầu của người con gái, thơ cô gái buồn về cuộc tình dở dang

Tuyển tập những bài thơ tình sầu của người con gái với những lời thơ tâm trạng, trách móc, hờn dỗi, thất tình,… như lời tự sự, trách than người con trai. Những bài thơ buồn này xin dành tặng cho những bạn nữ đang buồn vì cuộc tình dở dang..

Thơ tình sầu của người con gái, thơ cô gái buồn về cuộc tình dở dang
thơ tình sầu của người con gái (ảnh: internet)

#01

TÌNH ĐỜI GIAN DỐI

Tác giả: Lệ Thu
Thể thơ: Bát ngôn

Mái nhà xưa đã không còn hạnh phúc
Bởi tình đời thúc giục kẻ rời xa
Tiếng yêu xưa nay cũng đã nhạt nhòa
Còn khoảng lặng xót xa tình nhi nữ

Ai rũ bỏ ân nồng thời quá khứ
Đắng cay nào ta giữ chỉ mình ta
Mùa yêu thương gió cuốn tựa như là
Vần mây nhỏ bay qua rồi tan biến

Thế là hết tình thơ và câu chuyện
Tiểu thuyết buồn ước nguyện kết mà đau
Nắng hạ xưa giờ đang đổi thay màu
Thu lặng lẽ tìm nhau bằng nước mắt

Cánh hoa nhỏ vừa rơi ai có nhặt?
Cố níu ghì sự thật phủ phàng thôi
Mây của trời đành mặc gió cuốn trôi
Ta chỉ tiếc tình đôi ngày xưa cũ

Đứng lên em… mạnh mẽ và tự nhủ:
“- Cảm ơn người tình cũ đã bội vong!”
Mừng đi em! Giải thoát sẽ nhẹ lòng
Đừng ôm mãi chất chồng bao hờn tủi

Gặp gỡ nào cũng trở về đoạn cuối
Con tim người rong ruỗi sẽ về đâu
Kẻ đan tâm tìm mãi những “bắt đầu”
Đời bội bạc lắm cơ cầu sẽ trả

Đứng lên đi! Em tôi đừng gục ngã
Kỷ niệm buồn như đã chết từ đây
Ta sẽ trông trời phương ấy nắng đầy
Rồi sẽ có một ngày mưa vần vũ.

#02

EM MỆT RỒI

Tác giả: Lệ Thu
Thể thơ: Bát ngôn

Em mệt rồi … anh có biết không anh?
Bao cố gắng dỗ dành tan vỡ hết
Không thể khóc vì em đang mỏi mệt
Anh đừng về giết chết cỏi lòng em

Em mệt rồi … và không muốn nhắc thêm
Bao kỷ niệm êm đềm ta đã dệt
Anh đừng đến gợi niềm đau đã chết
Tội em mà… sao vết cứa càng sâu

Em mệt rồi… không khỏe lại nữa đâu
Bao ngày tháng đương đầu trong bão tố
Hơi sức cạn mắt chẳng ngoan khi dỗ
Giấc ngủ nào mất chổ suốt trường canh

Em mệt rồi… và rất muốn quên anh
Hãy đi đi kẻ nỡ đành buông bỏ
Chôn khoảng lặng xuống mồ sâu từ đó
Em hận người cơn gió … đã từng qua.

thơ cô gái buồn vì tình
thơ cô gái buồn vì tình (ảnh: internet)

#03
ANH ĐI
Tác giả: Lệ Thu
Thể thơ: Lục bát

Anh đi lòng có vui không?
Hẳn vui anh nhỉ? Khi lòng đổi thay
Ừ thì …lời nói gió bay
Tĩnh cơn mơ mộng là hai bến đời

Anh đi theo tiếng gọi mời
Lã lơi trăng gió ngọt lời sắc hương
Nghĩa xưa cũng chỉ vô thường
Anh đi mạnh khỏe người thương yêu à!

Anh đi trong cỏi ta bà
Luân phiên nghiệp tội xót xa em sầu
Níu ghì không thể được đâu
U mê dẫn dắt anh sâu lối vào

Anh đi quên tiếng kêu gào
Nỉ non kẻ gọi hôm nào nghĩa xưa
Bây giờ anh đã vui chưa?
Bên khung trời mới mây mưa khát thèm

Anh đi phố cũ buông rèm
Khoảng không trống trải tội em nhỏ khờ
Tội từng kỷ niệm tình thơ
Anh đi có biết bơ vơ cánh hồng?

#04

BỘI BẠC

Tác giả: Lệ Thu
Thể thơ: Lục bát

Dững dưng anh nói yêu nàng
Đắm say say đắm muôn vàn câu thơ
Ấy mà rỗng tuếch đường tơ
Chỉ se lộn mối ngẫn ngơ lối về

Hứa nhăn hứa cuội trao thề
Bướm ong ong bướm rũ rê tự tình
Hút tàn nhụy đóa hồng xinh
Nhởn nhơ bay lượn cuốn mình đắm say

Sắc hương hương sắc tim đày
Ngẩn ngơ ngơ ngẩn vùi say bến nào
Nắng mùa Thu dỗi nghiêng chao
Dùng dằn nỗi nhớ thét gào dưới trăng

Hỏi mây mây oán cung hằng
Ghét tình chú cuội vờn trăng bội tình
Đâu còn cái buổi bình minh
Sánh đôi chân bước tự tình yêu thương.

thơ cô gái buồn vì tình dở dang
thơ cô gái buồn vì tình dở dang (ảnh: internet)

#05
DƯỜNG NHƯ
Tác giả: Hoa Hồng Đen
Thể thơ: Lục bát

Dường như ta chẳng còn say
Mà sao mắt cứ đượm cay cay nồng
Dường như đã hết ngóng trông
Mà sao nỗi nhớ vẫn mênh mông ghì.

Chỉ là những phút mê li
Cánh yêu chấp chới thiên di lạc rồi
Nắng hồng vẫn lặng lẽ rơi
Mà trong mắt biếc bồi hồi xót xa.

Thế thôi cũng chỉ như là
Tơ vương một thủa nhạt nhoà giọt châu
Đường xưa ngả bóng giăng sầu
Đầy vơi cõi dạ thèm câu nồng nàn.

Chỉ là ngọn gió đi ngang
Mà nghe hiu hắt đò sang cuối chiều
Khuông đàn dạo lạc phím yêu
Thời gian cũng đã hằn rêu phong tình.

Chỉ còn ta với phiêu linh
Đành hanh bóng cũ in hình vãng lai
Phôi pha vỡ mảnh trăng cài
Đêm sương ngơ ngẩn chia hai nỗi lòng.

#06

DỞ DANG

Tác giả: Cỏ Hoang Tình Buồn
Thể thơ: Lục bát

Đường tình em mãi gieo neo
Thương cho thân phận bọt bèo hẩm hiu
Chiều nay rồi lại bao chiều
Chân lần từng bước liêu xiêu giữa đời.

Đau lòng lắm bạn tình ơi
Sao anh nỡ vội…quên lời thề xưa
Thương yêu ngày cũ cũng vừa
Quay lưng cúi mặt như chưa lần nhìn.

Thôi đành lặng lẽ làm thinh
Níu ghì giọt nhớ…lặng nhìn anh qua
Đớn đau nước mắt vỡ òa
Khi nhìn anh với người ta chung đường.

Còn đâu tiếng nhớ lời thương
Tình mình trôi giữa vô thường gian nan
Đời em sao quá phũ phàng
Vướng nhầm trái đắng tình dang dở rồi.

thơ cô gái buồn vì tình phụ
thơ cô gái buồn vì tình phụ (ảnh: internet)

#07

ĐẾN CUỐI CÙNG NGƯỜI CŨNG BỎ TA ĐI

Tác giả: Nguyễn Thị Bích Sen
Thể thơ: Bát ngôn

Đến cuối cùng anh cũng bỏ ta đi
Câu chót lưỡi nên chẳng gì…là thật
Lau dòng lệ tiễn niềm tin đã mất
Xoá nỗi đau em cố bật tiếng cười

Màn đêm buồn nên cảnh vật kém tươi
Giữa lòng phố vài con người xa lạ
Ai cũng thế bước vội vàng hối hả
Chẳng quan tâm kẻ..hoá đá vì sầu

Cuối cùng thì anh thốt nhẹ một câu
Anh xin lỗi để nhạt màu duyên mới
Anh xin lỗi để em hoài ngóng đợi
Ôm mảnh tình buồn tủi với xót xa

Đến cuối cùng anh cũng bỏ lại ta
Dẫu một thuở từng mặn mà say đắm
Miền ký ức đã vương đầy bụi bặm
Người không về…ta lạnh lắm hồn côi

Vẫn còn đây hàng ghế đá mình ngồi
Góc phố cũ anh cùng tôi rảo bước
Duyên không thắm nên nẻo về bỗng ngược
Anh đi rồi nên phía trước…buồn tênh.

#08
ĐỪNG NGHE ANH
Tác giả: Trúc Thanh
Thể thơ: Bát ngôn

Đừng ngoảnh lại kẻo đêm dài bật khóc
Kẻo bầu trời trằn trọc mấy vì sao
Cứ bước đi mặc kệ trái tim gào
Đừng câu nệ niềm đau bùng âm ỉ

Đừng thương xót cho một lần ngả quỵ
Em yếu mềm bi lụy nhất thời thôi
Và mai đây phủi sạch nhớ nhung rồi
Dòng xuôi ngược rửa trôi vùng ký ức

Đừng tiếc nuối bài thơ nhoà nét mực
Hàn gắn gì rạn nứt giữa đôi ta
Em gối đầu lên ký ức hôm qua
Rồi chết lịm nơi nhạt nhòa năm tháng

Đừng trở lại bới tung miền dĩ vãng
Khi em còn loạng choạng giữa nhớ, quên
Khi đời em còn giông bão thác ghềnh
Bởi tình ái lênh đênh nào định hướng

Đừng khơi dậy bếp tro tàn mộng tưởng
Để dạ đừng nuôi dưỡng bóng hình nhau
Ngày anh đi kỷ niệm đã nát nhàu
Em quỵ xuống ôm niềm đau nơi ngực

Đừng nối lại đoạn tơ mành đã đứt
Em chẳng còn hơi sức tiễn đưa anh
Hãy vì em chôn chặt giấc mơ lành
Tình yêu đẹp chẳng dành cho gian dối

Đừng đứng lại nơi ngã đời rẽ lối
Hãy bước đi thay đổi khúc thơ tình
Em trở về bên góc khuất lặng thinh
Thầm buồn tủi cho mình và số phận.

thơ tình sầu cho cô gái thất tình
thơ tình sầu cho cô gái thất tình (ảnh: internet)

#09

PHÚT BIỆT LY

Tác giả: Nguyễn Thị Bích Sen
Thể thơ: Bát ngôn

Anh đi rồi em đứng lại nơi đây
Con tim nhỏ cứ giăng đầy nổi nhớ
Người yêu hỡi cõi lòng em lo sợ
Nếu chúng mình để duyên vỡ làm đôi

Phút biệt ly chẳng muốn cũng đến rồi
Em cười tiễn mà bờ môi ướt lệ
Lòng không trách đời đa đoan dâu bể
Chỉ trách mình đến trễ lỡ thời hoa

Quay gót đi lau dòng lệ nhạt nhoà
Cố lần cuối nhìn người xa…xa mãi
Anh đâu hiểu nỗi lòng người ở lại
Ôm u sầu ném trãi những đắng cay

Phút bên nhau mình tâm sự tỏ bày
Phố tấp nập tay trong tay dìu bước
Giá em níu dòng thời gian quay ngược
Để lối về ở phía trước cùng nhau

Em_sân ga còn anh tựa đoàn tàu
Vừa gặp gỡ đã vội mau rời bến
Em chỉ ước tình duyên ta trời bện
Xa nhau rồi lại chờ đến ngày vui.

#10
VÌ MỘT NGƯỜI ĐÃ XA
Tác giả: Nguyễn Thị Bích Sen
Thể thơ: Bát ngôn

Xa anh rồi em cố gượng cười vui
Nhưng đêm lại sầu cứ vùi tim nhỏ
Em mơ ước ngày đoàn viên hai họ
Nợ vẹn tròn…đừng như gió với mây

Mình bên nhau hạnh phúc chẳng bao ngày
Thì đã phải đưa bàn tay gạt lệ
Em đâu muốn tình duyên ta đến trễ
Lay lắt buồn chuyện nhân thế đa đoan

Ánh trăng khuya ai thả xuống bên đàng
Hiu hắt rọi đêm miên man buồn thảm
Nỗi đau đó vô tình người cứ chạm
Em mủi lòng nhưng chẳng dám nói ra

Không còn ai dìu bước dáng ngọc ngà
Chỉ biết khóc cuộc tình xa biền biệt
Ngày lặng lẽ anh có còn tha thiết
Hay sẽ quên…hủy diệt một cuộc tình

Đêm qua rồi sẽ sáng ánh bình minh
Và em mãi cứ một mình đơn độc
Xin đừng để duyên tàn bên triền dốc
Cây cỏ buồn gầy rộc những chồi non.

#11
EM ĐI RỒI
Tác giả: Hạnh Ngọc
Thể thơ: Bát ngôn

Em đi rồi xa một đời giông bão
Trả lại người giấc mộng ảo thời gian
Xa một thời đong dòng lệ chứa chan
Và chôn chặt niềm đau vào dĩ vãng…

Em đi rồi để quên bao ngày tháng
Ở bên người tình bạc trắng như vôi
Chữ yêu thương ôi sao quá xa vời
Trong giấc ngủ chập chờn đêm hoang lạnh…

Em đi rồi mong mưa giông sẽ tạnh
Và mong người sẽ lành mạnh hơn xưa
Ly rượu nồng không say khướt sớm trưa
Để hạnh phúc trôi về bên tổ ấm

Em đi rồi đời cô đơn sẽ thấm
Những ngọt ngào không đằm thắm trao nhau
Khi xa rồi lòng mới thấy thương đau
Giờ đã muộn nên xin đừng níu kéo

Em đi rồi người sống sao cho khéo
Giấu vui buồn dù đã héo vào tim
Đừng bôn ba đừng nông nỗi kiếm tìm
Yêu thương cũ đem chôn vào ký ức

Em đi rồi mỗi đêm xin đừng thức
Giấc ngủ vùi trời sáng rực mau thôi
Và dòng đời như nước chảy buông trôi
Thôi xa nhé… trả lại người cay đắng..!

#12

CŨNG BỞI EM SI TÌNH

Tác giả: Bích Sen
Thể thơ: Bát ngôn

Đêm u buồn thả hơi lạnh đi hoang
Làm trỗi dậy những bẽ bàng muốn giấu
Bên bến cũ thuyền không về neo đậu
Tiếng côn trùng hoà tấu khúc thê lương

Tình yêu kia người ngoảnh mặt xem thường
Bỏ em lại với màn sương giăng lối
Cuối nẻo vắng gốc Si già cằn cỗi
Bao năm dài ôm một mối tương tư

Giá như em buổi nọ biết khước từ
Đừng đón nhận cuộc tình như sương khói
Thì đêm trắng đâu phải chờ mòn mõi
Chút ân thừa chợt le lói rồi tan

Ông trời se phận hẩm trót lỡ làng
Chiều tím nhạt bậc thềm loang màu nắng
Sao người nỡ đành lòng nào im lặng
Mặc em buồn trong khuya vắng canh thâu.

#13
(đang cập nhật…)

Theo dõi
Thông báo của
guest
5 Comments
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
Nguyen Ngoc Van
Nguyen Ngoc Van

Bài thơ anh đi hay quá lắng đọng cảm xúc dâng trào chạm đến trái tim cảm ơn nàng thơ lệ thu chúc em gái đêm ngủ ngon giấc mộng mơ đẹp.

Nguyễn Hải Đăng
Nguyễn Hải Đăng

Gọi ai buông thả nửa vời
Trăng in nửa ánh để người tương tư
Thu về bởi tại Thu vương
Gửi theo cơn gió gọi mùa vàng bay

À ơi gửi nhớ nơi này
Mong sao gió thổi môi hồng đắm say
Rồi thì mưa cũng lại bay
Nâng nâng mấy độ nối ngàn khẽ nay.

Hồng Phúc
Hồng Phúc

Em gái ơi! Sao vẫn mãi lăn tăn
Về một mối tình đã trở về dĩ vãng
Em có biết qua mưa trời lại sáng
Em có nhìn bao thi sĩ mến yêu em

Phụng Hải Đăng
Phụng Hải Đăng

Anh đi rồi em đứng lại nơi đây "
Chả có nhẽ cứ đoạ đầy thân xác
Về thôi em ngoài trời mưa lác đác
Kệ hắn nha…lúc khác hãy ngóng mà
Kkk…
Về đội anh đê
Anh hứa
Anh thề
Anh bảo đảm…
Là …em hết hóng ngay

đặng thai quí đặng
đặng thai quí đặng

Có khi chia tay lại là điều sung sướng
( Còn hơn là ) ở bên nhau mà cãi cọ suốt ngày
Em xa anh chắc em mừng lắm lắm
Bởi vì anh chẳng làm được cái gì
Em xa anh chắc không buồn đâu hỉ
Bởi vì tình chẳng có cái chi chi
Em ngủ ngon đừng lặng lẽ sầu bi
Bởi vì anh đã giết em trong giấc mộng .